Thực tế ngũ ca cũng không có bao nhiêu tình cảm với người cha, người sư phụ đã hi sinh biết bao nhiêu này cho hắn
Thực lực và đỉnh cao danh vọng bao nhiêu năm đã mài mòn những thứ tình cảm nhân loại bình thường nhất trong con người hắn
Môn quy nghiêm cẩn và bản tính lãnh ngạo vô tình cũng đánh tan đi những sự gần gũi lẫn nhau giữa 2 người mà đáng ra...họ phải xưng con gọi cha với nhau
Tới bây giờ....khi mà cái chết đánh dấu hết cho sinh mệnh và loại tình cảm dở dở ương ương này, hắn mới nhận ra được 1 sự liên hệ huyết mạch mà...đã lâu lắm rồi hắn không nhớ....1 chữ mà lâu lắm rồi không không gọi.....1 chữ "cha"
Nhưng mà cuộc đời con người sẽ có mấy lần được hối hận chứ, nếu như lúc còn có thể thì vẫn luôn nghĩ rằng mình đúng...chờ tới khi phát hiện ra mình sai rồi....thì sẽ không còn người để xin lỗi nữa
Mất đi người cha này...coi như trong môn phái, ngũ ca cũng chẳng còn ai...chẳng còn 1 người thân....hắn bạo nộ...hắn điên cuồng
"Tà đao" lập tức được triển khai, hắn như 1 con chó điên không ngừng nhào tới phía Thiên đang đứng....
Nhưng mà hắn chọn nhầm người...
Thiên khẽ đưa cặp mắt chán gét sang nhìn hắn, 1 ánh mắt này chứa đựng 1 sự gét bỏ và khinh thường tuyệt đối
Chạm tới ánh mắt này, con chó điên ngũ ca liền như bị sét đánh trúng....1 loại đại đạo kỳ lạ bao phủ lấy hắn ...không ngờ
Chỉ 1 tia gét bỏ trong mắt Thiên nhìn tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873422/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.