Quả thật ngốc hết chỗ nói . Ngốc như vậy chỉ sợ không kìm được ăn cô mất a. Mỉn cười một cái , đứng thẳng người che đi tâm tình bấm loạn của mình trong nháy mắt. Thiên Sinh nắm lấu tay Khương Đường kéo cô đứng thẳng dậy cố tình nghiêm mặt răn đe “ Đi thôi .”
Lúc nãy đang còn cười cười nói nói sao giờ lại lạnh mặt với cô vậy . Nhìn gương mặt lạnh tanh của Thiên Sinh khiến Khương Đường bất giác hoảng sợ . Cô không giỏi lươn lẹo xử lí những tình huống như thế này như Mộc Lam đã nói a. Cô sợ tên này đánh chết cô mất, cũng chỉ vì tò mò thôi mà , hắn có cần phải bày ra bộ mặt đáng sợ đó nhìn cô không vậy .
Thấy Khương Đường cứ đứng chôn chân tại chỗ,hắn biết mình đã dọa thỏ con sợ mất rồi . Khẽ nở một nụ cười so với ác quỷ còn xấu xa hơn , không nói không rằng liền nắm tay Khương Đường một mạch kéo đi . Đang thất thần thì đột nhiên bị hắn kéo đi . Lại nhìn đến bàn tay hắn đang kéo tay mình , Khương Đường không hề nhận ra không khí mờ ám giữa hai người . Thứ cô để ý chính là tay của Thiên Sinh. Đẹp quá ! Tay vừa dài , vừa thon lại còn trắng nữa . Ước gì cô cũng có đôi tay đẹp như vậy .
Nếu để Thiên Sinh biết được Khương Đường đang suy nghĩ cái gì chắc hắn thổ huyết tại trận mất . Tại sao lại có thể ngu ngốc đến vậy được cơ chứ . Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-cua-tinh-yeu/2723510/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.