Hướng chạy của Mộc Lam chính là tiến về phía Khương Đường nhưng thật không may, một toán người mặc vest đen đã chặn đứng ngay trước mặt, cô tặc lưỡi một cái, cũng không hề có ý định dừng lại, Mộc Lam đương trường lao thật nhanh qua nhưng chung quy vẫn là bị chúng tóm lại. " Chết tiệt, Bỏ ra " Vùng vẫy tức giận tung nắm đấm loạn xạ, cô đã từng yêu thích những bộ váy ôm sát người như này nhưng hiện tại cô lại thật căm ghét chúng. Bởi vì, nó làm cô không thể thoải mái hoạt động được .
Khương Đường lần này chính xác là cực độ lo lắng khi thấy bạn thân mình bị một toán người đè đầu cưỡi cỗ, chính là nhịn không được mà tức thì bật dậy chạy vọt về phía cô " Mộc Lam !! Mộc Lam!! "
Thiên Sinh thật sự là hoảng hồn ngay tại lúc Khương Đường bất ngờ chạy đi, Con ngốc này, thầm mắng một tiếng trong lòng, cũng không hiểu vì sao mà hắn lại vứt bỏ hết hình tượng tao nhã lịch sự của mình, đuổi theo cô tóm lại.
" A bỏ ra , anh làm cái gì thế, mau bỏ tôi xuống ." Khương Đường giãy dụa muốn thoát khỏi cái ôm của ai đó nhưng đáp lại cô chỉ là vòng tay thêm siết chặt. Thiên Sinh không nghĩ rằng mình lại có xúc động muốn tức giận đến thế, hắn nghiến răng " Đồ ngốc, tỉnh ra một chút coi, lại muốn đi cứu người khác như vậy? cũng không có tự giác được mình là cái loại chân yếu tay mềm sao?"
" Anh thì biết cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-cua-tinh-yeu/2723508/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.