Không ngờ giám đốc lại xuất hiện ngay trước mắt mình nhanh như vậy, Khương Đường liền nở nụ cười chỉ thẳng tay lên phía trên dòng chữ Valentino mà háo hức " Người biến mất a, có người ở trên đó "
Có phải là bị cô vờn cho muốn ngu rồi không, Thiên Sinh thề là mình chả hiểu tiểu bạch thỏ đang nói cái quái quỷ gì, không mấy thích thú mà ngửa đầu lên một lần nữa, Thiên Sinh liền muốn cho ngay mình một bạt tai. Từ khi nào thì hắn lại đần độn như thế, Khương Đường nói cái gì cũng đều không tự giác được mà nghe theo. Đen mặt một tay túm lấy cô nhóc đáng yêu này lôi vào trong tòa nhà, hắn vừa khó chịu gằn nhẹ.
" Lát nữa nếu cần thì nói, còn không thì tuyệt đối im lặng rõ chưa "
Khương Đường la oai oái bất mãn " Nhưng là có người thật mà "
" Im ngay " Đoán chắc tiểu bạch thỏ bị quáng gà nên mới bị ảo giác do ngửa đầu quá lâu gây ra, Thiên Sinh không kiên nhẫn mà dùng lực đạo mạnh mẽ lôi cô hất thẳng vào trong thang máy, một đường đi lên Hội trường diễn ra buổi chụp hình quan trọng. Khương Đường vẫn một mực ngoái cổ lại phía sau khiến Thiên Sinh bất lực chỉ có thể bế cô lên tiến vào hội trường trong ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh . Khương Đường dường như đã quen với điều này , cánh tay tự giác vòng qua cổ hắn khiến Thiên Sinh nở một nụ cười hài lòng .
Thế nhưng.
Sau ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-cua-tinh-yeu/2723498/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.