Không biết có phải chàng mỹ nam nọ bị đau chân hay không mà đi thật khó khăn,chẳng lẽ cái chân thứ ba của hắn cũng bị đau giống giám đốc tối qua sao ? Khương Đường cảm khái, đang định mở miệng hỏi cái người bên cạnh một cái thì bên má liền truyền đến cảm giác đau đau " Ái..."
Hừ lạnh, lại véo vào má bên cạnh một cái nữa, cho đến khi hai má của tiểu bạch thỏ đỏ như hai quả đào thì Thiên Sinh mới chấp nhận buông tha. " Không cho phép cô rời khỏi tôi nửa bước "
Vươn hai tay xoa xoa má, Khương Đường nhăn mày gật gù đầu. Lẻo đẻo đi theo sau hắn đến ngay chỗ ngồi đằng trước sân khấu, hơi nghiêng đầu nhìn cô nhóc nọ dẩu môi đầy khó chịu thì Thiên Sinh lại nhịn không được muốn cắn cho một phát. " Sao vậy? "
Cố tình ghé sát bên tai cô hỏi nhỏ, hắn chính là rất muốn ăn một chút đậu hũ nhưng mà đối với tiểu bạch thỏ trong sáng như vậy nhìn kiểu gì cũng có cảm giác mình giống một thằng Sở Khanh chính hiệu. Chính là vì quá đơn thuần cho nên hắn mới không muốn cô nơi nơi đều trưng ra vẻ mặt đáng yêu quá như thế a, sẽ rất dễ dàng bị người ta nuốt vào bụng. Chẳng hạn như lúc này đây.
Khương Đường ngước đầu ghé vào tai Thiên Sinh thì thầm, còn khoa trương dùng tay che lại tai hắn. " Giám đốc đừng thổi hơi vào tai tôi như thế, sẽ rất là nhột đó "
Bang!!!!!
Tia kiên nhẫn cuối cùng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-cua-tinh-yeu/2723495/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.