Gió lạnh khẽ thổi tung tấm rèm trang trọng ngay bên cánh cửa, hong khô lớp máu nhớp nháp dính đầy trên người hắn mặc dù chẳng được là bao, mái tóc vốn gọn gàng sạch sẽ hiện tại lại rối mù xõa bung trước trán thành công che đi ánh mắt bi phẫn mà cũng vô lực của Thiên Sinh , không hề trả lời câu hỏi của Hoắc Kiến Trương , hắn ngược lại còn nhẹ giọng cầu khẩn
" Giúp tôi một việc cuối cùng "
Chưa bao giờ trông thấy một Thiên Sinh như vậy, cũng chưa bao giờ nghĩ rằng hắn sẽ mở miệng cầu xin mình chuyện gì. Hoắc Kiến Trương ngoài ý muốn mà nhíu mày chờ cho cậu nói tiếp. " Giúp tôi tra ra kẻ thật sự đằng sau vụ này "
" Kẻ thật sự thì có lẽ em không biết, nhưng người đã nổ súng bắn cô gái của anh , em đã tóm được "Giọng nói từ tính trầm lặng từ bên ngoài mãnh liệt đâm thẳng vào trong màng nhĩ của Thiên Sinh khiến cho toàn thân hắn bất giác run lên, ánh mắt tưởng chừng như tuyệt vọng đó lại một lần nữa nháy mắt bạo phát, hung tàn biến thành một loại khí tức âm u cùng ác độc, Thiên Sinh tức thì xoay phắt người ra phía cửa.
Hoắc Viên Mộ chẳng biết từ khi nào đã lẳng lặng đứng dựa lưng vào cánh cửa mà cười nhạt, hơi thở lạnh lẽo tùy ý phun ra đám sương trắng mong manh nhạt nhòa tan rã theo từng đợt gió của trời đông, lại nhìn xuống bên dưới một chút. Cả Hoắc Kiến Trương lẫn Hoắc Dĩ Phong đều khó chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-cua-tinh-yeu/2723483/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.