Gật mạnh đầu, vị quản gia già dứt khoát chạy đi cùng hai cô người hầu cầm chìa khóa trong kho theo cùng, đừng hỏi vì sao nhóm máu quý hiếm như vậy mà Hoắc Dĩ Phong lại có thể không ngần ngại cho đi, đừng bao giờ đặt câu hỏi gì đó với bọn họ. Bởi vì ngươi sẽ không bao giờ muốn được nghe sự thật.
" Jun, chẳng lẽ anh định vừa truyền máu vừa tiến hành lấy đạn sao? Điên rồi, nếu làm như vậy chẳng phải cuống tim sẽ bị vỡ và cô ấy sẽ chết ư?" Một cô gái mặc áo blue trắng bên cạnh đang ấn lách cách nhìn thẳng vào trong máy điện đồ gào lên. Jun không có ngay lập tức trả lời, dùng khăn bông ủ dày lên phần ngực trái vẫn đang tứa máu của Khương Đường , dùng miệng kéo rách lớp bao tay bên cạnh, mặc kệ cái thứ chất lỏng đặc đỏ ấy dính đầy tay cậu vẫn không ngần ngại mà đi vào.
" Nếu như tiến hành lấy đạn thông thường, xác suất sống của cô ấy sẽ không còn phần trăm nào " Jun vừa nói vừa dùng kéo cắt đi lớp áo bị máu nhuộm đỏ của Khương Đường , ngay tức khắc lộ ra làn da sưng tấy đang hoại tử nơi chỗ bị đạn chọc thủng, cậu không hề kiêng kị gì mà chính tay cắt đi chút ít da chết, kinh khủng đến nỗi cô hầu bên cạnh phải chạy đi chỗ khác khóc nấc lên vì quá sợ hãi. Không còn thời gian để bận tâm, Jun lôi từ trong ngăn tủ dưới giường một chiếc máy đo sóng não loại nhỏ ném cho cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-cua-tinh-yeu/2723481/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.