Ôn Nghiên được Ân Thời Dật ôm, ngủ say một giấc trưa, đến thời gian Ân Thời Dật đưa cậu ra khỏi phòng.
Ôn Nghiên ôm eo Ân Thời Dật không chịu đi.
“Để em ôm anh một lát đã.” Giờ này tách ra thì trong hai tuần nữa cũng không được nhìn được mặt nhau.
Ân Thời Dật nén xuống cảm xúc không nỡ, nói: “Ngoan, đi thôi, không phải em muốn trở thành một diễn viên chuyên nghiệp sao?”
Anh cũng muốn Ôn Nghiên dính lấy mình, cũng đã nghĩ tới việc Ôn Nghiên không cần đi làm, không cần đi học, chỉ sống dựa dẫm vào anh cũng được.
Nhưng cuối cùng vẫn là luyến tiếc.
Anh sẽ tiếp sức cho ước mơ của Ôn Nghiên, trải đường đi cho cậu.
Ôn Nghiên lưu luyến buông ra Ân Thời Dật: “Được rồi, vậy em đi nhé.” Dù nhớ nhung thế nào thì vẫn phải tiếp tục làm việc.
Là một người đàn ông muốn gây dựng sự nghiệp, không thể chỉ suốt ngày đắm chìm vào sắc đẹp! Nhưng anh ấy đẹp lắm, Ôn Nghiên si mê mà nghĩ.
Phân cảnh sáng nay đành để đến ngày mai, buổi chiều là cảnh diễn khác, khung cảnh và đạo cũ đều đã được chuẩn bị xong. Ôn Nghiên đến khá sớm, chuyên viên trang điểm của đoàn phim chạy tới dẫn cậu đi hoá trang.
Hồi trước Ân Thời Dật muốn chọn cho cậu một chuyên viên trang điểm riêng, nhưng Ôn Nghiên cảm thấy không cần thiết. Hàng ngày, quần áo của cậu đều do Ân Thời Dật chọn, những lúc cần tham dự sự kiện, cậu cũng không cần tỉ mỉ trang điểm, thi thoảng chỉ tô chút son môi.
Bộ phim lần này mà Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-giai-tri-nghe-noi-em-la-nguoi-thay-the/271144/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.