Bỏ tiền mua mạng?
Mọi người vừa nghe đến đây, da đầu đã run lên, Hắc Tử thì nổi khùng luôn!
“Mẹ kiếp, thằng khốn này, đúng là định liều mạng với chúng ta thật.” Hắc Tử tức giận đến nỗi nghiến răng, nhìn về phía Quý Bắc Chu, “Ở Vân Nam một lần, rồi ở khu bảo hộ hai lần, cái tên kia chắc chắn mang thù oán với anh rồi.”
“Đậu má! Đúng là âm hồn không tan!”
“Đừng để cho ông đây gặp được hắn, nếu như rơi vào trong tay ông, ông nhất định phải đánh thằng chó này bầm dập, cho nó hết kiêu ngạo.”
“Lý Mặc!”
Quý Bắc Chu bỗng nhiên gọi cả tên đầy đủ của hắn, còn hơi có ý trách mắng.
Lúc này y tá đang giúp Quý Bắc Chu xử lý vết thương ở mu bàn tay, hầu như đều là mảnh vỡ ghim vào, cũng không phải vết thương lớn, nhưng máu thịt lẫn lộn, khi bôi thuốc khử trùng thì cực xót, cũng đau đến da đầu run lên.
“Chắc chắn do đám kia nhìn thấy được tin tức Thời sự ở trong nước, biết được hành tung của chúng ta, lúc này mới mai phục ở trên đường, dm –” Hắc Tử càng nghĩ càng tức giận.
Mấy người của đài truyền hình đứng một bên cúi đầu không nói gì.
Quý Bắc Chu nhíu mày, “Được rồi, nơi này là bệnh viện, đừng hô to gọi nhỏ nữa.”
Cảnh sát địa phương mang cái tên bị Hắc Tử và Vu Bôn bắt được về thẩm vấn, cũng nói sẽ đi thăm dò hiện trường vụ bắn súng, nếu như tra được hành tung của đám người kia, sẽ kịp thời liên lạc lại với Quý Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-ruc-lua/466699/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.