“Ôi vãi –” Hắc Tử chửi thầm hai tiếng, sau đó hét lớn, “Nằm sấp xuống, tất cả nằm sấp xuống –”
“Down! Down!”
Tiếng súng và tiếng kêu hoảng loạn của động vật vẫn luôn ầm ĩ bên tai tất cả mọi người.
Lâm Sơ Thịnh vẫn đang ngây người, cô chỉ cảm nhận được có một bàn tay giữ chặt lấy tay cô trong bóng đêm, sau đó cả người cô bị anh ôm chặt ở trong ngực.
Quý Bắc Chu lấy một khẩu súng từ trong túi ra, sau đó bắn về phía nơi xa ở rừng mưa hai phát.
Đội viên ở khu bảo hộ cũng cầm súng lên, nạp đạn lên nòng, phá vỡ cái bóng tối.
Còn nghe thấy được tiếng người kêu thảm thiết.
Viên đạn bay vào trên xe, tiếng ầm ĩ chói tai tựa như sắp xuyên thủng qua màng nhĩ.
Tiếng súng liên tiếp vang lên ở xung quanh, Lâm Sơ Thịnh không khống chế nổi cơn run rẩy.
Cả người cô được Quý Bắc Chu ôm lấy, cùng với động tác nổ súng của anh, cơ thể cô cũng run lên, bóng đêm khiến xúc giác của cô cũng trở nên rất nhạy bén.
Cô có thể cảm giác được sức giật được tạo thành khi bắn viên đạn ra, đập vào trên vai anh, cơ bắp toàn thân anh đều căng chặt lại.
Thứ đập vào người anh, còn có cả tim của cô nữa.
Tiếng súng liên miên khiến người khác khó mà thở phào.
Quý Bắc Chu giữ lấy cô, dưới ánh sao ảm đạm, Lâm Sơ Thịnh bị anh kéo đến trốn ở phía sau một cái cây.
Ở phía trước trụ sở là một mảnh đất trống với tầm nhìn rộng rãi, địch trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-ruc-lua/466675/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.