Cơn mưa to như cuốn trôi mọi thứ, lúc này hai người tựa như bị ngăn cách với bên ngoài, Lâm Sơ Thịnh chỉ cảm thấy đầu quả tim vẫn luôn run rẩy.
Bên tai là tiếng tim đập thình thịch rối loạn, hơi thở dồn dập nóng bỏng, dây dưa lẫn nhau.
Đây không phải là lần đầu tiên hai người hôn nhau, tuy là như vậy, nhưng Lâm Sơ Thịnh vẫn có vẻ trúc trắc như cũ, không theo kịp tiết tấu của anh, cả người run rẩy, chân không chạm được đất, cả người cũng mềm nhũn ra.
Quý Bắc Chu giữ chặt lấy eo cô, nó nhỏ nhắn giống như không xương, tựa như tan thành mỗi một bãi nước ở trong tay anh.
Nụ hôn kết thúc, mưa dần nhỏ đi.
Lâm Sơ Thịnh dựa vào ngực anh, hơi thở dồn dập, cố hít thở sâu lấy khí.
Hai người cứ ôm sát nhau như vậy cũng không thấy ngấy, cho đến khi mưa đã tạnh, Quý Bắc Chu mới xoa lên tóc cô, cúi đầu nói với vẻ vui hơn: “Đi thôi, anh đưa em về.”
Một trận mưa nhanh chóng thoáng làm dịu đi sự nóng ẩm của rừng mưa.
Mây mưa tan đi, ánh trăng trên bầu trời lại sáng tỏ, chiếu sáng con đường hai người trở lại.
**
Đợi đến khi hai người trở về trụ sở, quần áo vốn bị mưa xối ướt lại bị gió thổi gần khô, Lâm Sơ Thịnh về phòng tắm rửa, sau khi nằm ở trên giường, vừa nghĩ đến cảnh sắp phải rời đi, đây có thể là lần cuối được gặp anh trước khi rời khỏi đây, đáy lòng lại cảm thấy trống rỗng.
Người nhà ở khu nhà ở, từng nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-ruc-lua/466674/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.