Mọi thứ trở nên yên tĩnh khi nam sinh đảo mắt nhìn qua, ánh mắt thờ ơ, xa cách.
Cùng với đó là giọng nói tựa như được ướp dưới nước giếng lạnh lẽo giữa ngày hè, thấm vào ruột gan: “Tỉnh ngủ chưa?”
Nét mông lung trong đôi mắt của Ôn Tình liền biến mất, khôi phục lại nét trong trẻo và tràn đầy năng lượng: “Tỉnh rồi.”
Đáp xong một tiếng, cô liền quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe, đổi đề tài: “Chúng ta tới rồi sao?”
Tạ Chinh trầm giọng đáp lại: “Cố Chiến bảo anh dàn xếp ổn thỏa cho em.”
“Khách sạn này chỉ cách trường học một cái ngã tư, ở nơi này ngày mai sẽ thuận tiện báo danh.”
Ôn Tình nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng cảm kích ý tốt của Tạ Chinh.
Bọn họ lần lượt xuống xe, nhìn tư thế của Tạ Chinh có vẻ là muốn tiễn Phật đến tiễn Tây thiên.
Ôn Tình không dám từ chối.
Nam sinh đẩy vali đi phía trước, chân dài sải bước, nhanh chóng kéo ra một khoảng cách với Ôn Tình. Mãi tới khi đi đến cửa khách sạn, Tạ Chinh mới nhớ ra cái gì đó, quay đầu định bảo Ôn Tình đưa chứng minh thư của cô. Kết quả là cô gái bị tụt lại phía sau một đoạn dài, khi thấy anh dừng lại quay đầu nhìn, cô liền chạy lon ton đuổi theo.
Một lúc sau, Tạ Chinh thả chậm bước chân phối hợp với tốc độ của cô cùng nhau tiến vào cửa lớn của khách sạn.
Ôn Tình lấy chứng minh thư từ trong ví ra, đưa cho lễ tân, giọng nói lanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-giau-tinh/2570694/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.