Tạ Chinh tản bộ đuổi kịp cô, một đường đi không nói gì.
Sau khi đưa người an toàn trở về khách sạn, Tạ Chinh chào hỏi rồi rời đi. Khi ra tới cửa lớn khách sạn, anh nhận điện thoại của Tô Nghi Nam gọi tới.
Ngay khi cuộc gọi được thông, thanh âm trầm thấp mang theo hồ nghi của Tô Nghi Nam vang lên: “A Chinh, cậu đang ở đâu vậy? Giờ này vẫn chưa quay về?”
Tạ Chinh cầm chìa khóa xe đi về hướng bãi đỗ xe, không nhanh không chậm đáp lời: “Đang trên đường. Có việc à?”
Ngữ khí của Tô Nghi Nam ở đầu kia lập tức ân cần không ít: “À thì, cậu trên đường trở về thuận
“Tớ đêm nay còn không có cơm ăn, tủ lạnh nhà cậu cái gì mà không có..”
Tạ Chinh đáp lại, vừa định cúp điện thoại, Tô Nghi Nam gấp giọng nói: “Đúng rồi, Cố Chiến vừa trở về tắm rửa một cái thay quần áo rồi lại đi ra ngoài, nói là đêm nay sẽ ở bên ngoài.”
“Tớ trộm nghĩ là, tên đấy chắc sẽ không cầm thú xuống tay với em gái nhà bên nhỉ?”
Lời của Tô Nghi Nam khiến Tạ Chinh dừng bước, anh đang đi đến khu vực bãi đậu xe lộ thiên, lại xoay người nhìn thoáng qua phương hướng cửa lớn của khách sạn.
Có thể xác định chính xác, nơi Cố Chiến ở lại đêm nay khẳng định không phải là chỗ của Ôn Tình.
“Sao cậu không nói gì hết vậy? Rốt cuộc ở bên ngoài vội cái gì thế, trước đấy gọi điện bảo đi đón người ta ở sân bay cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-giau-tinh/2570692/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.