🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thân gửi Phương chưởng ấn.



Mấy ngày này ta đang đợi xếp hàng để ra khỏi Quảng Xương, tiến vào Đại Đồng phủ. Bên này vẫn còn lạnh, tuyết chưa tan, đất vừa rắn vừa cứng, không có cách nào trồng hoa màu, lương thực dự trữ từ mùa thu cho đến lúc này đã không còn lại bao nhiêu, chính là thời kỳ dễ đói kém. May là Đại Đồng sớm mở giao thương, từ năm ngoài đã bắt đầu có một ít trao đổi buôn bán với Tác-ta bên kia.



Ta nghe người địa phương nói, nếu như bách tính bình thường làm buôn bán nhỏ thì quan phủ sẽ không thu thuế, còn nếu mở cửa hàng thì cũng chỉ cần báo lên thân tịch là có thể đăng ký vào danh sách, có quan phủ đảm bảo cho. Thế nên bách tính vừa trồng trọt vừa làm buôn bán nhr. Thời kỳ dễ đói kém này cũng không cần âu lo không có cái ăn.



Ta nghe quan tiếp đón địa phương nói, pháp lệnh này bắt đầu được thi hành từ mười năm trước. Chỉ là không có ai biết đây chính là công tích của Phó tiên sinh chưởng ấn.



Hy vọng bách tính Cam Châu cũng sẽ có một ngày có được niềm vui đó, trải qua những ngày bình yên giống thế.



Ngoài ra, càng cách xa Kinh thành, càng nhớ nhung ngươi. Hẳn bởi vì Kính là sông, Kỳ là núi. Sông núi sao có thể tách rời?



Đúng không?



-- Triệu Kỳ



(*) Cam Châu là tên một châu thời cổ đại của TQ (trước khi sửa thì có tên là Tây Lương Châu),hiện là một quận thuộc địa cấp thị

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-cung-bo-qua-nguoi-va-ta/3357535/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.