Lời lẽ đều xuyên thẳng vào tâm can, muốn gọi nhưng bị sự ngượng ngùng che lấp, không thoát ra khỏi miệng được.
Lệ Thanh chớp chớp mắt, thu lại cánh tay, ngồi ngay ngắn lại, vành tai có chút ửng đỏ.
Thật sự vẫn chưa quen…
Trong lúc cô ngồi ngây ra đó, Chính Phong đã tuỳ tiện chọn mấy tấm ảnh chụp ở Nam Thành mà cô để chế độ yêu thích trong máy mình đăng lên SNS.
Chỉ đơn thuần đăng lên, không kèm theo status hay biểu tượng gì, chỉ với mục đích công khai với cả thế giới về chuyện tình cảm của bản thân.
“Về nhà.”
“Khoan đã, phải báo với người lớn một tiếng.”
Mặc dù chân vẫn đi theo cậu nhưng tay vẫn lục lọi túi tìm điện thoại.
Chiếc Lambo phóng đi với tốc độ siêu nhanh.
Mùng một đầu năm ít xe cộ qua lại nên Chính Phong mới mới có gan chạy thế này, nếu không thì có cho tiền cũng không dám.
Ban đầu Lệ Thanh khá sợ nên cậu đã giảm đi vài phần.
Xe vừa đậu xong, không đợi cô tự xuống, cậu đã đi trước một bước, dễ dàng vác cô lên vai.
“Đây mới là phần anh thích nhất.”
Cả người từ hôm qua đến bây giờ chưa tắm, không thể cứ vậy mà làm được, Lệ Thanh đòi tắm cho bằng được.
“Bắt ông đây chờ một thì em phải trả gấp mười, sao hả?”
Dù biết mình chết chắc nhưng cô vẫn cần phải chuẩn bị thơm tho.
Bên ngoài, thay vì chờ đợi, Chính Phong cũng vào nhà tắm, phát tiết trước một lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-va-trang/2674682/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.