Thanh xuân là năm tháng rực rỡ nhất đời người. Là những ngày mưa nắng thất thường. Là đóa hoa không nở hai lần. Dù thế nào đi chăng nữa, thì có lẽ bạn đã từng đi qua năm tháng rực rỡ ấy. Thể nghiệm hết vui, buồn, được, mất của một thời non trẻ. Thanh xuân, là năm tháng để yêu, để hận, để khi bạn đi qua cái tuổi ấy, khi quay đầu mà chẳng hối hận.
Thế nhưng, tình yêu tuổi thanh xuân chẳng bao giờ là trọn vẹn. Gặp nhau giữa quãng lưng chừng của tuổi trẻ, chúng ta đều lo sợ sẽ đánh mất đối phương, lo sợ bản thân nói ra những lời làm đối phương đau lòng. Quãng lưng chừng của tuổi trẻ ấy, có lẽ ai trong chúng ta cũng đều gặp được một người làm bản thân dừng lại, cũng bằng lòng vì chúng ta mà tha thứ cho tất thảy mọi chuyện. Tôi gặp cậu vào những tháng năm của tuổi thanh xuân, là quãng thời gian lưng chừng của tuổi trẻ, là năm tháng sẽ không bao giờ trở lại lần thứ hai. Thanh xuân, chẳng ai tránh khỏi lo sợ cả, cũng không thể oán trách ai cả. Chỉ có thể ngậm ngùi đi qua cái năm tháng đẹp nhất cuộc đời.
Mười hai năm, tất thảy đều hóa thành kỉ niệm không thể nào quên sau một cái xoay người. Cả thế giới dường như thu nhỏ, chỉ vừa đủ để hồi tưởng về thanh xuân. Năm đó, có lẽ, chúng ta đã từng điên cuồng đuổi theo một người, đã từng vì ai đó mà chạy không biết mệt. Thế nhưng rồi, quay lưng một cái, bên cạnh đã chẳng còn ai nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-thu-nam-ay-to-van-doi/2075804/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.