Cuộc đời có rất nhiều lý do để khóc để buồn vì nghịch cảnh, nhưng nghịch cảnh lại là phép thử của tình cảm và là thước đo của bản lĩnh… Cũng đã một thời gian Nam và Khánh không liên lạc với nhau, nhiều lúc Khánh lại thấy nhớ thương Nam. Sự tàn nhẫn của kẻ ác nhân đã đẩy tình yêu của họ vào trò chơi của ma quái khiến họ lúc thì ghét nhau lúc thì thương nhau, sống trong sự đau khổ trầm luân. Có lẽ phải nhờ vào phước đức của mỗi người thì mới có thể vượt qua được những ngang trái cuộc đời.
Mỗi lần thấy nét buồn hiện trên khuôn mặt của chồng, Thắm hay để ý:
- Anh! Mấy tháng nay em thấy có vẻ anh buồn?
- Không có gì!
- Anh giấu em!
- Đã nói là không có gì!
- Anh à! Anh nhớ ngày để còn đi lấy sổ bảo hiểm nữa đó!
- Anh biết mà! Sao tự nhiên nhắc tới sổ bảo hiểm vậy?
- Tại bữa trước vô tình em thấy giấy thôi việc của anh trong hộc tủ, em sợ anh quên đi lấy nên em mới nhắc.
- Em biết hết rồi hả?
- Em biết lâu rồi anh!
- Thắm à! Anh, anh…
- Em hiểu mà! Em biết lâu nay anh làm ở công ty Mộc Á.
- Sao em biết lâu nay anh làm ở đó?
- Ngay từ những ngày đầu anh chuyển tới công ty Mộc Á làm cùng anh Nam, em đã thấy thẻ đeo của anh để trong ba lô. Có nhiều lúc em tính nói với anh để anh đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-qua-rang-mu-u/3243575/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.