Tưởng chừng những thứ mộc mạc của quê hương sẽ bị người ta lãng quên bởi thời gian xa cách! Thế nhưng, quê hương lại là nơi bình yên nhất để người ta quay về tìm kiếm lại miền ký ức, được thả hồn trên cánh đồng lúa vút tầm mắt, nghe tiếng gió lao xao thổi qua những rặng dừa và đôi bờ có cây cầu tre nối nhịp...
Buổi sáng thức dậy, Nam đứng nhìn bình minh trút màu nắng nhạt xuống mặt con kênh trước nhà, sóng nước lăn tăn gợi cho Nam một nỗi niềm khó tả, khó tả đến nao lòng. Ngoài chái bếp, đôi bàn tay chai sần của ông Sáu thoăn thoắt vá lại tấm lưới rách, bà Sáu lom khom ngồi rửa bông điên điển làm món muối chua.
- Nam, mấy bữa nay má chưa kịp hỏi, cái cậu Khánh mà trước đây về nhà mình, giờ cậu ta sao rồi?
- Dạ, má vừa hỏi con gì hả má?
- Cậu Khánh bạn con giờ sao rồi!
- Khánh vẫn khỏe! Vợ Khánh đang có bầu đó má!
Ông Sáu hỏi tiếp:
- Khánh nó còn làm công ty con nữa không?
- Dạ, không ba, Khánh nghỉ việc trước con.
Khuôn mặt Nam trầm tư, bà Sáu như hiểu tâm trạng của con trai:
- Nam à! Bác Ba nhắc tới con hoài đó, bác Ba lại sắp quay về nước Úc rồi, chiều qua nhà chơi với bác Ba, nghe con!
- Dạ!
Ông Sáu nói:
- Bác Ba cho ba má mấy hộp thuốc ho, mà công nhận thuốc bên đó tốt thiệt, uống vô là bớt ho liền.
Bà Sáu tiếp lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-qua-rang-mu-u/3243574/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.