Bâng khuâng hồi tưởng không biết trời sáng từ lúc nào.
Khoảng trời phía trước trên Long Gia Bảo dường như nặng nề, u ám hơn bất cứ nơi nào, khiến người ta không muốn ở lâu.
Về phòng mình, thay bộ y phục sạch sẽ, tươm tất, Tần Phong đến chính đường nhà Long Thừa Vân ở để bái kiến ông ta.
Chỉ trong giây lát, Long Thừa Vân đã xuất hiện, thân mật khoác vai y, hỏi " Cậu đến sớm thế này, không biết là có chuyện gì?"
Tần Phong lùi một bước, hành lễ rồi nói "Đêm qua có người lén vào Long Gia Bảo, ôm ý đồ gây rối với Lạc phu nhân"
"Ồ, có chuyện như thế à?? Là người nào làm, ta sẽ hạ lệnh truy sát hắn ta ngay!"
"Một tên tép riu không biết trời cao đất dày mà thôi, tôi đã diệt trừ rồi"
Long Thừa Vân thở phào nhẹ nhõm rồi mỉm cười "May mà có cậu, nếu không thì hậu quả thật khó lường"
"Điều này chứng tỏ Long Gia Bảo canh phòng không đủ nghiêm ngặt, bảo chủ cần bố trí lại mới được, nếu không lỡ xảy ra chuyện gì thì sẽ tổn hại tới thanh danh của Long Gia Bảo"
"Gần đây ta bận quá nhiều chuyện nên có đôi chỗ chưa được chu toàn cho lắm. Hay là cậu giúp ta đi!"
Tần Phong do dự một lát rồi lắc đầu "Thân phận của tôi không thích hợp cho lắm, bảo chủ nên giao việc này cho người khác"
"Haizz! Con bé Thanh Nhi này chỉ nhất thời nổi tính ương bướng mà thôi. Tỷ võ chiêu thân cái gì chứ? Trên giang hồ, ai chẳng biết võ công của cậu không ai có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ngung-thoi-tinh-con-vuong/229587/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.