Edit: Đào Sindy
Mưa rơi lất phất, va vào kính xe. Sau đó càng rơi càng lớn, dần dần dầy đặc.
Mưa đêm bao phủ cả thành phố, giống như đang phác hoạ một bức tranh.
Bởi vì mệt mỏi, lại thổi thêm một cơn gió lạnh.
Tạ Nghiêu Đình không đến nhà ba mẹ đưa đồ tết. Từ siêu thị trở về thì trực tiếp lái xuống bãi đỗ xe ngầm. Đầu anh rất đau, cả người nặng nề như rót chì. Sắc mặt tái nhợt thậm chí hiện một chút ửng hồng, lưng cũng tham gia náo nhiệt theo, hung hăng phát sốt lên.
Anh đậu xe. Chỉ muốn mau tới lầu, rút vào trong chăn ngủ một giấc.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, đi lên. Điện thoại vang lên, hiển thị một dãy số lạ.
Sở cảnh sát gọi tới.
Trần Nhứ ngồi đối diện cảnh sát nhân dân, trước mắt một mảnh hơi nước ẩm thấp.
Trước khi cảnh sát đến, người công ty đòi nợ cho vay nặng lãi đã đi. Cô làm thêm ở siêu thị trở về, vừa móc ra chìa khoá mở cửa, liền bị một đám người nghiêm chỉnh huấn luyện đẩy vào, đứng đầy cả phòng khách.
Là Trần Chi Nhận nợ tiền. Cũng không biết bọn họ làm sao biết được địa chỉ này.
Hàng xóm nói, lúc chiều cô không ở đây, mấy ông chú cao to như sao chổi, gõ cửa cạch cạch cạch rất lâu. Lại ngồi xổm trong hành lang hút thuốc hơn nửa ngày, vì chờ ông ta về.
Sau đó, một đám đàn ông cao lớn thô kệch vây quanh Trần Nhứ, hút mây nhả khói hỏi Trần Nhứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-va-hoa-hong/2351711/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.