Edit: Đào Sindy
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Lúc sắc trời sáng rõ, Trần Nhứ mới từ trong cơn mê tỉnh lại.
Xanh nhạt hoà vào màu sắc của cây hạnh, từ khe hở màn cửa chui vào, vẩy trên sàn nhà. Cô đứng lên, chân trần giẫm trên đất, kéo màn cửa ra, nhắm mắt lại, đứng thẳng nhẹ nhàng ngửa cổ ra sau. Giống như đang kéo màn một cuộc sống mới.
Tạ Nghiêu Đình đang đứng trên sân thượng xử lí hoa cỏ.
Nghiêng thân, hơi cong lên, rất tùy ý mặc một bộ áo hở cổ màu xám nhung dê, một tay nắm vòi hoa sen. Cửa sổ sát đất mở ra, gió lạnh mùa đông thổi vào, làm lay động màn cửa vải lanh.
Trần Nhứ đi tới, cười khoát tay, cất giọng chào hỏi anh: "Buổi sáng tốt lành."
Tạ Nghiêu Đình xoay người.
Vừa rồi rơi vào điểm mù của thị giác, lúc này Trần Nhứ mới phát hiện thì ra tay phải của anh đang cầm điện thoại áp bên tai.
Lâm Hoè ở đầu kia đã sớm đã quên họ đang nói gì rồi, một tràng tiếng hỏi: "Tôi không nghe lầm chứ? Vậy mà tôi nghe thấy giọng phụ nữ? Là ai vậy? Đêm qua xảy ra chuyện gì? Tại sao giọng của anh lại như chưa thoả mãn dục vọng thế?"
Huyệt thái dương của Tạ Nghiêu Đình nhảy lên, thấp giọng nói: "Cậu chớ xen vào việc của người khác."
Anh thả vòi sen trong tay ra, đưa tay nhẹ nhàng đặt bên môi, làm động tác im lặng với Trần Nhứ.
Lâm Hoè không thấy khó xử, giọng điệu trêu tức: "Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-va-hoa-hong/2351709/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.