“Chu Chi Nam, anh yêu em không?”
Đây là câu hỏi mà Nguyễn La đã hỏi không biết bao nhiêu lần trong tối nay.
Chu Chi Nam không muốn trả lời nữa.
“Anh không yêu em nữa?”
Anh mặc kệ tóc mái rủ xuống trước trán, tầm mắt hơi bị cản trở ôm cô ngồi dậy tựa vào đầu giường. Còn không quên nhấc cái chăn lên che cơ thể trần trụi của cô.
“Kiều Kiều, chỉ mới nửa phút anh chưa nói yêu em thôi.”
“Ồ.”
Anh cầm ly thuỷ tinh ở trên tủ bên cạnh giường lên, uống một ngụm nước, yết hầu chuyển động, rất gợi cảm.
Nương theo ánh trăng bàng bạc len lén chiếu vào phòng, Nguyễn La nhìn thấy rõ.
Thật sự rất muốn liếm.
Nghĩ là làm, Nguyễn La luôn luôn hành động nhanh chóng.
Cô vươn cái lưỡi đinh hương ra, bên trên dính nước bọt liếm nhẹ lên yết hầu của Chu Chi Nam, ẩm ướt ấm nóng, rất trêu chọc.
May là anh đã nuốt nước xuống bụng, nếu không nhất định tối muộn rồi còn làm dơ chăn, còn phải sai người đến thay.
Cái tay ôm Nguyễn La hơi dùng sức, lại kiềm chế không làm đau cô, khàn giọng mở miệng, “Yêu em.”
Còn phải kèm thêm, “Rất rất yêu em.”
Cô vẫn liếm, chẳng hề vì nghe câu trả lời ấy mà ngừng lại. Môi lưỡi sượt xuống ngực anh, mang theo mảnh ánh sáng.
Lồng ngực mẫn cảm, nhưng cô không dừng lại quá lâu, dần dần xuống dưới, người cũng càng lúc càng cúi sâu vào trong chăn, liếm xuống bụng Chu Chi Nam.
Nghe không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-lua-vao-rem-lua/3462612/chuong-35.html