Cô không hỏi thêm câu nào nữa, tất cả lực chú ý đều dừng lại ở chỗ kia.
Chu Chi Nam thấp giọng mở miệng, “Có lạnh không?”
“Lạnh…” Lúc này Nguyễn La không còn kiêu ngạo nữa, trong chuyện làm tình trước nay cô không có tiếng nói, nên chỉ có thể nhẹ giọng trả lời.
“Chốc nữa thôi sẽ hết lạnh, bên trong đủ nóng.”
Nguyễn La bị câu nói này của anh khiến gò má ửng đỏ không thôi, chỉ cảm thấy mình rõ ràng đang ở vị trí cao, tại sao lại trở nên xấu hổ bất an như thế.
“Anh… Anh thả tôi xuống.”
“Là chỗ em tự ngồi mà, không có người thứ hai dám làm vậy như em.”
Anh nói xong rút bút máy ra, từ từ mang theo sợi chỉ bạc liên tiếp. Chu Chi Nam trẻ con dùng một ngón tay khác cắt đứt, sau đó đong đưa cây bút máy kia trước mặt cô.
“Sao nhiều nước vậy?”
Nguyễn La nâng chân đá anh, giữ lại chút tình cảm mới không đá lên mặt anh mà là đá lên bả vai anh. Nhưng cô xem nhẹ trình độ vô sỉ của Chu Chi Nam, lão già không biết xấu hổ này đẩy chân còn lại của cô lên, làm cho một chân cô giẫm lên bàn, chân còn lại của cô vẫn còn đang đung đưa bên dưới, phong cảnh ở giữa hai chân hoàn toàn phơi bày trước mặt anh, mặc anh đùa bỡn. Nguyễn La không có đường phản kháng.
Chu Chi Nam vẫn cầm chiếc bút máy kia, tiếp xúc không khí chưa được một lúc mà thân bút lại lạnh đi. Thế là anh cầm nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-lua-vao-rem-lua/3462586/chuong-9.html