“À, em về ngủ trước đi, tôi tắm xong đã.”
“Được.”
Tần Thụ Dương tắt vòi hoa sen, lau nước trên mặt. Anh mặc quần áo, đang định quay về phòng nghỉ ngơi thì có ai đó bất thình lình xuất hiện khiến anh giật mình. Nhìn rõ người, anh tỏ ra khó chịu: “Cô làm gì vậy?”
Cao Khúc chặn đường anh: “Cô ta thật sự không phải bạn gái của anh à?”
“Làm sao?”
“Thì anh cứ nói đi.”
Anh cười khẽ: “Liên quan gì đến cô?”
“Có gì mà phải giấu giếm chứ, không phải bạn gái thì sao anh lại quan tâm cô ta thế?” Cao Khúc bĩu môi nhìn anh, lẩm bẩm: “Trừ việc hơi đen một tí thì có chỗ nào giống công nhân chứ, chắc là anh lừa tôi chứ gì.”
“Chắc tôi bị rảnh, về ngủ đi, mấy giờ rồi? Cô không mệt sao?” Tần Thụ Dương mặc kệ cô ta, đẩy người cô ta ra, muốn rời đi.
“Đợi đã.” Cao Khúc túm lấy cánh tay của anh: “Bạn của tôi thích cô ta, nếu như anh không phải bạn trai của cô ta thì cậu ấy sẽ theo đuổi.”
Tần Thụ Dương rút cánh tay ra, bực bội nói: “Thích thì làm.”
“Này.”
Anh bước đi luôn.
Cao Khúc chớp mắt, bĩu môi nhìn anh: “Tính tình thất thường ghê.”
Tần Thụ Dương trở về phòng, mấy sinh viên đều đã ngủ say, rèm giường dưới được kéo ra, đồ đạc của anh đều ở trên giường. Lâm Đông ngủ ở giường trên, rèm đóng lại, không thấy có tiếng động gì, chắc là ngủ rồi.
Nói là không ngủ được ở giường trên, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-mua-dong/3568107/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.