Chu Địch quan sát Lâm Đông từ trên xuống dưới, khi mỉm cười ánh mắt cong cong như trăng lưỡi liềm, dịu dàng như biết nói. Đôi mắt này không biết đã gây họa cho biết bao nhiêu người, anh ta khẽ hỏi Tần Thụ Dương: “Bạn tình?”
“Không phải!” Tần Thụ Dương vội liếc nhìn Lâm Đông, chắc là cô không hiểu nên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh lạnh lùng: “Đừng nói lung tung! Các cậu mau đi chơi đi.”
Chu Địch liếm răng, vẻ mặt tươi cười nói: “Không nhìn ra nha lão nhị, nãy giờ giả vờ như thật, còn nói không phải.”
Tần Thụ Dương bóp gáy anh ta rồi đẩy đi chỗ khác: “Cậu cho rằng ai cũng giống cậu chắc, gặp ai cũng làm bạn tình được.”
“Thật sự không phải à?”
“Không phải.”
“Không phải bạn gái?”
“Không phải.”
“Tôi vừa ý em gái này, nếu không phải bạn gái cậu thì giới thiệu cho tôi đi?” Chu Địch nhìn Lâm Đông, nở nụ cười rất dịu dàng.
Trong khoảnh khắc ấy, Tần Thụ Dương bỗng cảm thấy khó chịu trong lòng, đẩy Chu Địch ra: “Cậu bớt lại đi.”
Lâm Đông nhìn mấy người này quấn lấy Tần Thụ Dương bèn nói: “Tần Thụ, tôi đi trước đây.”
“Để tôi gọi xe cho cô.”
Lâm Đông không nói gì, cứ thế lách ra khỏi đám người. Tần Thụ Dương định đi theo thì bị Đại Ngưu kéo lại: “Này lão nhị, đừng đi vội, còn chưa nói rõ ràng đâu.”
“Tất cả tôi đều nói hết rồi!”
Đại Ngưu: “Chủ thuê cái gì chứ? Lại mới chơi trò gì à?”
Tần Thụ Dương: “Cút đi! Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-mua-dong/3568104/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.