Khi Lâm Đông tỉnh dậy thì trời đã sáng từ lâu. Miệng cô khô khốc, cổ họng vẫn đau rát. Cô ngồi dậy dựa vào thành giường, nhắm mắt để tỉnh táo lại.
Ba phút sau cô mở mắt, vén chăn lên chuẩn bị xuống giường thì đột nhiên nhìn thấy trên đầu gối có mấy vết bầm tím. Cô cau mày xoa xoa vết bầm, cảm thấy có chút đau đớn.
Bên đầu giường có một tờ giấy ghi chú, trên đó có viết một dòng chữ, nét chữ phóng khoáng.
[Tôi đi đây, trong nồi có cháo, trong bình có nước.]
Cô cầm tờ giấy nhìn rất lâu.
Chữ viết của anh đẹp thật.
Lâm Đông cất tờ giấy vào tủ, cầm chiếc bình giữ nhiệt bên cạnh rót nước ra cốc để uống. Cô đứng dậy mặc quần áo rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Ở bên ngoài, ánh mặt trời đã phủ xuống. Không khí trong lành. Sân vườn đầy cỏ và hoa thơm.
Cô nheo mắt, cảm thấy hơi khó chịu vì ánh nắng. Lâm Đông đứng vịn lan can gỗ một lúc, cảm thấy hơi đói.
Lâm Đông tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ rồi đi vào phòng bếp. Mở nắp nồi ra, cô nhìn thấy nửa nồi cháo trắng, trong lòng lập tức cảm thấy vui vẻ. Cô đun nóng lại nồi cháo, sau đó múc ra bát để ăn. Bát cháo ấm nóng làm dạ dày cô dễ chịu hơn nhiều.
Cô ăn hai bát liên tục, trong lòng cảm thán Tần Thụ này mà không làm đầu bếp thì thật đáng tiếc, nấu được nồi cháo ngon như vậy cơ mà. Nếu mà được đưa anh về nhà, ngày ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-mua-dong/3568100/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.