“Vậy mà cô còn gọi điện thoại tới đây nữa.”
Tút…
Tút…
Tút…
Cô cúp máy.
Cô cúp máy rồi!
Trong nháy mắt kia, dường như tất cả mọi thứ chung quanh đều yên lặng, thế giới trở nên không còn một tiếng động, bên tai anh chỉ quanh quẩn tiếng tút tút…
Tần Thụ Dương nhìn về phía căn biệt thự kia, cách màn mưa, anh mơ hồ nhìn thấy có bóng người lờ mờ không thấy rõ trên gác mái ấy.
Tần Thụ Dương thô lỗ đút điện thoại vào trong túi nhưng không đút vào được, di động rơi xuống bùn, anh nhanh chóng nhặt lên lau đi rồi lại cất vào trong túi.
Gió thổi phần phật, lá cây bị cơn gió mạnh thổi tung bay, điên cuồng run rẩy trong không trung. Mưa mãi không ngớt, từng hạt mưa rơi xuống người anh lộp bộp.
Một tiếng sấm bật chợt vang rền ở ngay trên đỉnh đầu khiến anh sợ tới mức run bần bật.
Cứ như vậy cũng không được, không bị sét đánh chết thì cũng bị mưa xối chết mất.
Tần Thụ Dương ngừng tay lại nhìn bốn phía một lượt, đây là vùng hoang vu hẻo lánh, không có chỗ nào có thể trú mưa, anh hít một hơi sâu.
Kiếm tiền nào có dễ dàng gì. Sấm sét ầm ầm, mưa giông gió giật, quả thực sắp đội mây đội mưa đến mức thăng thiên rồi.
Ầm ầm ầm…
Lại một tiếng sấm rền.
Tần Thụ Dương lau mặt, nhìn về phía ngôi biệt thự.
Hay là qua đó tránh mưa nhỉ?
Tự hỏi hơn nửa phút, anh bắt đầu đẩy xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-mua-dong/3568099/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.