Tần Thụ Dương trơ mắt nhìn cô mở vòi hoa sen, mặc quần áo đứng bên cạnh.
Vội vàng như thế luôn hả? Anh hít một hơi, đúng là to gan quá mà.
Lâm Đông ngẩng đầu như không có ai xung quanh, nước tắm chảy xuống hai má cô, quần áo ướt đẫm. Cô chỉ lau mồ hôi đơn giản, sau đó tắt vòi sen, cả người cô ướt đẫm. Lâm Đông tiện tay lấy khăn tắm ra lau rồi đi ra cửa, xỏ giày múa rồi rời đi.
Tần Thụ Dương cúi đầu làm việc, từ đầu đến cuối đều không nhìn cô.
Lâm Đông trở về phòng thay quần áo, xõa tóc ngồi trên ghế dài ở hành lang đọc truyện tranh.
Nơi này mát mẻ, gió thổi qua làm cả người cảm thấy rất thoải mái.
Gần mười giờ, Hà Tín Quân mệt mỏi bước ra ngoài với đôi mắt ngái ngủ. Anh ta ngồi bên cạnh Lâm Đông, lười biếng tựa vào lan can gỗ: “Cả đêm cậu ngủ không ngon giấc.”
Lâm Đông không để ý tới anh ta.
Hà Tín Quân duỗi đôi chân dài thẳng ra, nhìn Lâm Đông rồi đột nhiên bật cười.
Cô liếc nhìn anh ta: “Cậu cười cái gì?”
“Không có gì.”
Hà Tín Quân vặn cổ, hít một hơi dài: “Không khí trong lành quá.”
Lâm Đông lại phớt lờ anh ta.
Một lúc lâu sau, Hà Tín Quân mới nói: “Sao thằng bé kia vẫn chưa tới?”
“Người ta đến từ sớm rồi.”
“Đến đây rồi á?” Hà Tín Quân nhìn về phía phòng tắm: “Sao không nghe thấy động tĩnh gì thế?”
“Cậu bị điếc rồi.”
“Cháu...” Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-mua-dong/3568096/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.