Đinh Nguyệt Hoa chải tóc trước gương, chỉ thấy vẻ mặt người trong gương ngượng ngùng, ở khóe mắt cũng không thể che giấu được ý cười. Cô không khỏi áp hai tay lên má, nóng quá, phải chăng mọi tân nương đều thấp thỏm mà lại tràn trề hy vọng vào cuộc sống mới đang nghênh tiếp mình như thế này?
Cô cầm lấy bút kẻ mày nhẹ nhàng vẽ lên hàng lông mày, cô hơi lo lắng, trang điểm như vậy có quá đậm không? Liệu chàng ấy có không thích không? Cô đang lưỡng lự trước gương thì nghe thấy ai đó cười nói: “Sắp đến giờ lành rồi, kiệu hoa vẫn còn đang chờ đấy, đừng chần chừ nữa. Tiểu muội nhà ta trông rất đẹp.” Đây là giọng nói của Đinh Triệu Lan, sau khi hắn hộ tống Đinh Nguyệt Hoa tới được Khai Phong hắn vẫn chưa rời đi.
Đinh Nguyệt Hoa đỏ mặt, nhanh chóng đứng dậy cười nói: “Đại ca, sao huynh lại giễu cợt muội muội của mình như thế?”
Đinh Triệu Lan cười nói: “Sao chứ, không tin lời nói của đại ca?”
“Đại ca!”
Đinh Triệu Lan đặt tay lên vai cô, nhìn cô khẽ thở dài: “Thời gian nhanh quá, thoắt cái muội đã trưởng thành, trở thành nương tử của người ta, đại ca quả thật cũng có chút không nỡ!”
Đinh Nguyệt Hoa hạ giọng nói: “Đại ca, muội xin lỗi, đều là Nguyệt Hoa bướng bỉnh.”
Đinh Triệu Lan lắc đầu: “Đại ca mới là người xin lỗi bọn muội, nếu không phải…” Đinh Triệu Lan đầy hối hận, nếu như lúc trước…
“Đại ca!” Đinh Nguyệt Hoa nhanh chóng ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn hắn – vị huynh trưởng mà cô tin cậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-mang-theo-chang-cung-hoi-uc/451932/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.