"When I was young, mama said "The rain is not a friend
I didn't know why
I was sad
Mama gave me a candy
But now whenever I cry
In the rain
Someone help me hide
He's always my best friend
When I fall down...
da da di da"
"Dưới trời mưa tầm tã
Có một chàng trai
Bước đến bên
Cô bé mặc chiếc váy trắng mỏng manh
Xinh xắn và đáng yêu như một thiên thần
Vẻ lấm lem của cô bé khiến đối phương không khỏi xót xa"
"Nguyệt Sương..."
Cô bé được ai đó bế lên ôm vào lòng.
Cô ôm người ấy, ôm thật chặt, thật chặt, sợ rằng khi bỏ ra, người ta sẽ thấy khuôn mặt lấm lem nước mắt của cô, dù cho nước mưa đã giấu.
"Em đừng sợ, anh..."
"Hức... hức..."
Thế rồi tôi òa lên khóc, khóc trong lòng người đó, một hồi, rất lâu...
Anh bế cô, áp khuôn mặt lấm lem ấy vào ngực mình, một tay cầm ô che cho cả hai khỏi cơn mưa giữa tiết trời mùa hạ.
"Anh thích em à?"
Cô vừa lau người vừa dán chặt mắt lên người anh, hỏi.
"Ừm"
Anh trả lời không chút do dự.
"Nhưng em còn bé, em mới có lớp 6 thôi"
"Vậy đợi lớn không được sao?"
Cô bé lại phồng má:
"Nhưng em không ưa anh"
"Nhưng anh yêu em, yêu rất nhiều..."
Anh bỗng ngừng lại, thở dài rồi lại lắc đầu cười cười:
"Cơ mà cái tuổi của em, có nói em cũng chẳng hiểu"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ha-nay-se/2609395/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.