Thỉnh thoảng tôi vẫn trộm ngắm thầy.
Thầy đẹp trai, lại còn giỏi, giàu, tính tình lại nhẹ nhàng (trừ những lúc nghiêm khắc) - luôn là mẫu đàn ông lý tưởng của mọi cô gái.
Nếu bảo tôi không động lòng, có lẽ cũng là nói dối.
Nhưng đời mà, làm gì như ngôn lù. Có lẽ nụ hôn kia là thầy quấy rối tôi thật, và đang có ý định ve vãn tôi, xâm hại tôi.
Nếu như thầy còn động chạm gì thêm, thì tôi sẽ không chỉ dừng lại ở dọa báo công an nữa đâu.
Nhưng... tại sao tôi lại nghĩ xấu cho thầy, trong khi bản thân cũng có chút rung động...
Tôi không muốn dối lòng, nhưng cũng không muốn công nhận bản thân có tình cảm với thầy. Tôi vẫn luôn ghét thầy, thầm ghét thầy.
Hơn nữa, tôi "yêu thầm" chừng ấy người vậy là đủ rồi.
Tôi bất giác đưa tay chạm lên môi, hơi thở nóng bỏng cuồng nhiệt dường như vẫn in hằn lại trên đó.
*Bộp
Đầu tôi bị quyển vở dày đánh mạnh.
- Đầu óc còn đang tơ tưởng đi đâu? Hay là chị yêu đương với ai rồi? Có cần tôi gọi điện thông báo phụ huynh không?
- Em...
Thầy Lê... cái ông thầy chết tiệt...
Lão chắc chắn không thể thích tôi rồi!
Trung quay xuống liếc đồng hồ, cũng không thèm nhìn tôi hay quan tâm tôi lấy một cái.
Dù sao thì điều đó cũng không khiến tôi bận tâm.
Có lẽ tôi đang lợi dụng Trung cũng như tất cả các bạn crush khác, họ là một thứ gì đó khiến tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ha-nay-se/2609391/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.