Sở Vọng nhìn anh, tay cầm nước Hà Lan vòng ra sau lưng sờ soạng: “Em muốn dẫn ai đi đảo Bồ Đài ấy nhỉ?”
Tư Ngôn Tang chỉ vào mình: “Anh nè.”
Sở Vọng nheo mắt nhìn anh, hỏi: “Anh là ai?”
Anh cười nói: “Vị hôn phu của em.”
“Vị hôn phu của em?” Sở Vọng đánh giá anh một lượt từ đầu tới chân, sau đó lắc đầu, “Gần đây hôn phu của em ăn khoai tây trứng gà rất nhiều, phải béo núc béo ních mới đúng. Còn anh quá gầy, đâu giống anh ấy?”
Tư Ngôn Tang cười khổ, “Hiện tại anh béo cũng không kịp rồi, phải làm gì bây giờ?”
Sở Vọng nhìn anh, “Ăn phô mai nhiều mà không có thịt thừa, rốt cuộc anh làm sao hay thế?”
Anh nhỏ giọng phản bác: “Hương Cảng nắng gắt như vậy, vì sao em không bị sạm đen?”
Sở Vọng hung dữ đáp trả: “Sao nào, anh thích da đen hả?”
Tư Ngôn Tang không nhịn được bật cười.
“Không phải. Hiện tại rất tốt…” Anh cúi đầu, cố gắng nghĩ ngợi một hồi rồi mới ngẩng đầu lên tổng kết: “Chỗ nào cũng vừa phải.”
Thấy bộ dạng dè dặt tìm từ của anh, Sở Vọng cũng không kìm nén nổi mà phì cười: “‘Cũng vừa phải’ cái gì chứ? Tùy ý thế à? Anh đến nhà em làm khách hả?”
“Anh không phải là khách của em sao?” Anh hạ giọng hỏi, “Thế anh là gì của em?”
“Anh là…” Sở Vọng thật sự ngẩng đầu nghĩ ngợi.
Một thoáng sau mới hiểu ra đây chỉ là lời nói đùa, cô lập tức xoay người đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dang-noi-dau/1859465/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.