*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay tới Lâm Du cũng không khỏi nhìn cô con gái nhỏ chưa đầy mười tuổi nhà mình, ngạc nhiên ra mặt. Cô bé có nước da trắng quá mức, ngũ quan xinh xắn đoan trang, rất giống người vợ cũ của ông. Lâm Du thừa nhận, đời này ông không hề dành chút tình yêu nào cho bà – thay vào đó chỉ có sự tôn kính. Nếu không phải vì còn che gió che mưa cho người vợ lẽ mình mê mẩn, thì cả đời này ông tuyệt đối sẽ không lấy vợ – chỉ vì thời đại ấy không cho phép ông cưới một cô gái xuất thân ti tiện làm vợ cả.
Bà cũng như mọi tiểu thư khuê các khác, lời nói cử chỉ khéo léo, đoan trang có thừa nhưng lại không đủ đáng yêu, nên suốt đời mới không dành được tình yêu của Lâm Du. Nhưng bà đúng là một người mẹ rất tuyệt vời, chí ít khi Tử Đồng và Doãn Yên được nuôi dưới gối bà, bà đã làm tròn thân phận mẹ cả mà dạy dỗ yêu thương.
Nếu không phải Sở Vọng được sinh ra, thì mái nhà ấm áp hoàn mỹ mà ông hết lòng vì Tử Đồng và Doãn Yên cũng sẽ không đổ vỡ…
Ngày trước bảo sẽ gả đích nữ cho nhà họ Tư, cứ tưởng lời hứa ấy sẽ không bao giờ được thực hiện. Sau khi Sở Vọng sinh ra, ông nhìn đứa trẻ lấy đi sinh mạng của vợ mình, nhìn bàn chân không to bằng hạt đậu của nó, chợt lần đầu tiên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-dang-noi-dau/145124/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.