- Không có gì. Em ngủ tiếp đi, đi vệ sinh xong chắc cũng hết khó chịu rồi ha?
- Dạ…
Câu trả lời của Hạ Liên ngắt quãng, không rõ ràng, mang chút nỗi buồn man mác và tí ti vẻ tiếc nuối.
Cô ngủ rồi thì anh sẽ lại rời đi sao?
Nhưng cô đã giấu nhẹm đi sự nuối tiếc ấy. Hạ Liên gật gật rồi từ từ nằm xuống giường. Chính Ly một tay đỡ đầu cô, sợ cô bị cộc đầu vào đầu giường, một tay chiếc gối kê dưới đầu cho cô. Rồi anh đắp chăn ngang ngực Hạ Liên, vỗ người cho cô mau đi vào giấc ngủ.
Những cái vỗ về của anh như mang theo năng lực thần kì, Hạ Liên ngáp một cái rõ dài rồi từ từ chìm vào giấc mộng.
Chính Ly chờ Hạ Liên ngủ say, anh hôn nhẹ lên má cô, thầm thì nho nhỏ vào bên tai:
- Bé con, ngủ ngoan nhé. Anh vẫn sẽ ở đây.
Nói xong, anh chầm chậm nhặt lại chiếc gối mà nãy cô vừa ném, ôm gối ngồi ngủ ngay bên cạnh Hạ Liên.
Hạ Liên lúc ngủ có rất nhiều thói quen xấu. Nào là đạp chăn, lăn lộn, nói mớ, nghiến răng,…cô đều có đủ hết. Đêm nay ngủ ở chỗ lạ, những bản tính ấy trỗi dậy còn mãnh liệt hơn.
Cảm thấy nóng là cô đạp chăn ra. Thấy lạnh lại mò chăn đắp vào.
Đã thế còn thêm cái tật nói mớ, nói lung tung hết cả.
- Meo, meo…con mèo béo ục ịch…ngồi bên gốc cây me…câu cá…mèo ăn cá…không chia cho Hạ Liên…
Chính Ly lờ mờ tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-bien-va-em/3499983/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.