Trước khi bước vào thang máy, Hạ Liên nhanh tay chụp một tấm ảnh trên tay cầm cốc cà phê, đi kèm là dòng caption: “Uống cà phê vào buổi sáng is the best.”
Hạ Liên mỉm cười, tự cảm thấy bản thân mình trẻ con khi vừa nhấn “đăng lên“. Sau đó cô bấm nút, bước vào thang máy đi lên tầng 4.
Đến bàn làm việc, đặt cốc cà phê lên bàn, Hạ Liên ung dung mở máy tính. Hôm nay cô đến sớm nhất, cả văn phòng chưa có ai. Hạ Liên ngó quanh ngó dọc xem mình có phải người đầu tiên đến sớm nhất không, đang nở mũi tự hào vì mình là người chăm chỉ nhất thì có tiếng bước chân từ nhà vệ sinh đang đi ra. Là một đồng nghiệp nam của Hạ Liên, Hạo Tu. Thấy cô đang ngó nghiêng gì đó, Hạo Tu định lại trêu cô một vố. Nhân lúc Hạ Liên đang quay mặt về đằng trước, Hạo Tu len lén ở đằng sau nắm “bộp” lấy hai vai cô, làm Hạ Liên giật nảy người.
- Ú òa, ngạc nhiên chưa, tiền bối?
Hạ Liên bất ngờ, ngây ra một lúc rồi đánh cái đốp vào vai Hạo Tu.
- Ối trời, cậu làm gì thế? Ôi, làm tôi hết cả hồn!
Hạo Tu cười hì hì, gãi gãi gáy.
- Hì, em xin lỗi. Mà sao chị đến sớm thế? Bình thường sát lúc vào làm chị mới tới cơ mà.
Hạ Liên bực dọc.
- Bộ hôm nay tôi đổi gió đi làm sớm không được sao? Cậu lúc nào cũng chỉ nhìn vào mặt tối của tôi thôi! Đáng lẽ tôi phải là người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-bien-va-em/3499969/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.