Đợi cho đến tối, Phương Nam mới tỉnh rượu, cô đưa mắt nhìn quanh một lượt, rồi thấy Hạ Liên đang ngủ gật, đầu tựa vào thành tủ. Phương Nam vô thức sờ lên trán, chiếc khăn Hạ Liên đắp cho cô đã rơi ra, chỗ khô chỗ ẩm. Bên cạnh là cốc chanh gừng để giải rượu mà Hạ Liên đã pha cho cô. Phương Nam vô thức mỉm cười. Hạ Liên vốn luôn chu đáo như thế.
Cả hai đã chơi với nhau từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Đến lúc học đại học, hai người vẫn ở đó, cạnh bên nhau. Cho đến tận lúc đi làm, Hạ Liên và Phương Nam cũng cùng xin vào làm chung một công ty. Nhưng hai năm trước, Phương Nam đã xin nghỉ ở công ty và chuyển sang làm thợ make up. Dù Hạ Liên có gặng hỏi là tại sao lại rời công ty, công việc vẫn đang tốt thế mà. Phương Nam lúc đó chỉ nhún vai, nói rằng làm công ăn lương mệt mỏi lắm, cô nàng thích những công việc tự do, không vướng bận về thời gian hơn. Hạ Liên cũng chẳng còn cách nào khác, khuyên không được mà ép cũng chẳng xong, thôi thì cứ để cho Phương Nam làm những gì cô ấy thích vậy.
Chuyến du lịch này cũng là do Phương Nam lên kế hoạch để rủ Hạ Liên và những chị em đồng nghiệp cũ thân thiết đi biển xả hơi một chuyến cho khuây khỏa.
Phương Nam vỗ nhẹ vào vai Hạ Liên làm cô giật mình tỉnh dậy. Cô ú ớ hỏi Phương Nam:
- Cậu...cậu tỉnh rồi đấy à? Có đói không? Đi ăn tối với tớ đi. Mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-bien-va-em/3499963/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.