Anh nhìn cô bằng một đôi mắt sâu không thấy đáy, một lúc lâu cũng không hề có động tĩnh gì, đây là hoài nghi việc cô bị bệnh là thật hay giả sao? 
Cô đau đến nỗi phải ngồi xổm xuống, cuộn tròn trên sàn nhà, không ngừng rên rỉ. Được rồi, thực sự là cô có chút khuếch đại, nhưng là đau thật mà... 
Rốt cuộc thì anh cũng bỏ điếu xì gà xuống, đứng dậy đi đến trước mặt cô. 
Cô có chút sợ hãi, không biết là anh định làm gì nữa, sẽ trừng trị cô sao? Nếu như anh muốn trừng trị cô thật thì cô biết phải làm sao bây giờ? Nếu như anh là một người đã lớn tuổi, vậy thấy cô cầu cứu thì nhất định sẽ không đành lòng mà bỏ đi chứ? Chí ít thì mỗi lần ba tức giận, cô làm nũng như vậy đều có tác dụng cả mà... 
Cô đúng là đang làm nũng thật, nếu như không ngoài dự định của cô thì anh sẽ cúi người xuống và ôm lấy cô. 
Thời điểm anh cúi người xuống, vị nhàn nhàn của xì gà kết hợp với một loại mùi hương mà cô không biết tên làm cô nhất thời quên đi cái đau, chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, mặt nóng ran, thân thể bỗng nhiên được nhấc bổng lên, làm cho cô không tự chủ được mà nắm lấy áo anh. 
"Không đau?" Anh không có cách nào để gửi ý tứ của mình vào trong lời nói cả. 
"Không phải..." Cô khịt khịt mũi, cảm giác trên áo của anh tỏa ra một mùi hương rất dễ chịu: "Là vừa ngửi thấy một mùi hương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-bat-dau-tu-phia-nam/2053832/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.