Yến Tử Dư lại càng tò mò hơn, cười không ngớt: "Là như thế nào ạ? Bác cả hãy giải thích cho cháu đi ạ!" 
Yến Mộ Thanh dừng lại một chút, chỉ ba chữ thôi, rất rõ ràng: "Cở quần áo!" 
Hứa Tự Nam quả thực rất muốn đập bàn, với vẻ mặt muốn đưa ra lời giải thích, cô nói: "Không có! Anh đừng dạy hư trẻ con! Em nào có!" 
Yến Tử Dư nghiêng đầu, bé có chút không hiểu: "Bác dâu, nóng là muốn cởi quần áo ạ, ba con cũng nói vậy, ở vườn trẻ, khi các bạn nóng liền cởi áo ra, bác cả đâu có dạy hư con đâu!" 
"...." Đây là lần thứ hai khóc không ra nước mắt. Chuyện này lại do người bên cạnh khởi xướng. 
Cũng may Yến Tử Dư tư suy rất nhanh, bé liền đổi đề tài: "Bác cả, con sắp tốt nghiệp mẫu giáo rồi, sắp được lên lớp 1 rồi!" 
Hứa Tự Nam thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc từ sáng đến giờ cũng có một đề tài bình thường rồi, cô đang định nói rằng mình rất khả năng ăn nói của bé, rất muốn học tập nhưng Yến Tử Dư đã chuyển sang đề tài khác. 
"Bác dâu à, năm sau cháu lên lớp 1 rồi, khi đó cháu sẽ là bề trên, cháu có thể để cho tiểu bảo của hai người làm anh em tốt của cháu! Hãy cho cháu xem tiểu bảo một chút đi mà!" 
"...." Những người trong gia đình này đều là ma quỷ mà. Nội tâm của Hứa Tự Nam đã tan vỡ: "Tiểu Dư à, tiểu bảo không có ở đây đâu!" 
Yến Tử Dư nghiêng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-bat-dau-tu-phia-nam/2053823/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.