Hứa Tự Nam có cảm giác những lời Giản Linh vừa nói là ám chỉ mình vậy. Mặc kệ là như thế nào, bản thân cô là người dậy muộn, là người thất lễ trước, ngay cả bố mẹ chồng đều nhìn thấy lỗi này của cô.
Yến Hạng Văn lại nói: "Con dâu, con cứ ăn cơm đi, ba có chuyện phải đi trước đây!"
Đây là một khởi đầu rất tệ hại! Cô muốn đứng dậy chào bố mẹ chồng thì bị Yến Mộ Thanh kéo lại: "Ăn cơm đi!"
"..." Cô làm gì còn khẩu vị để mà ăn nữa chứ, trơ mắt nhìn Yến Hạng Văn và Giản Linh quay lưng đi, trong lòng không ngừng kêu khổ.
Yến Mộ Sơn lại càng thay đổi. khi đi đến một lời chào cũng không có, chỉ nhìn cô rồi huýt sáo, cười đùa: "Anh cả, chúc hai người sớm đơm bông kết trái!" Sau đó nghênh ngang rời đi.
Yến Mộ Bạch là người bình thường nhất trong cái nhà này, lúc này, hình như muốn để lại không gian riêng cho hai người nên cũng buông bát đũa xuống. mỉm cười nói: "Anh cả, chị dâu, chúc hai người tân hôn hạnh phúc, em cũng ăn no rồi, hai người cứ từ từ mà ăn, đừng vội. Tiểu Ngư nhi, đi với ba nào!"
Yến Tử Dư cầm bát lên, nhìn Hứa Tự Nam và Yến Mộ Thanh bằng con mắt oán giận: "Không đâu, con còn chưa ăn no mà!"
Yến Mộ Bạch nhắc nhở bé: "Đừng quấy rối nữa!" Nói xong thì cũng rời đi.
Chỉ còn lại ít người, rốt cuộc thì Hứa Tự Nam cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, trong đầu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-bat-dau-tu-phia-nam/2053822/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.