- Mày đang hát cái quần què gì vây?
Tiếng Trinh át cả tiếng dế mèn xung quanh, kết thúc là cả xung quanh im bắt, chỉ còn dư âm văng vẩng trong đầu thôi. Muốn phản kháng lại lắm, thì bảo là hát còn gì, nhưng nhép cũng là hát ấy chứ, lại còn không có cover cũng ca sĩ thì sao hát được, đã ra đề oái ăm còn bắt làm theo một cách khùm khoằm. Chưa kịp lên tiếng phản đối thì thiên sứ gằn giọng:
- Mày không hát tử tế cẩn thận với tao.
Đáp lại nụ cười từ tin trên mặt, đến giờ là trêu nó thôi, thể hiện khả năng ca sĩ thực thụ nè. Lần này là một đoạn dạo đầu và hai câu mở bài, thiên sứ lại cầm chuôi đàn lên chỉ thẳng mặt mình:
- Mày có hát tử tế không?
Phải gân cổ lên cãi là có hát, có phát ra âm thanh đàng hoàng mà. Ấy thế mà thiên sứ không chịu, vẫn giữ nguyên tư thế bụng đàn gần đầu đối phương đe dọa:
- Còn rên rỉ ư ử trong miệng thì liệu hồn với tao.
Và rồi cuộc tranh cãi nảy lửa lại diễn ra. Bên bị cáo thì với lời bào chữa rằng tác phẩm nổi tiếng của ngưởi ta bao nhiêu công sức dày công sáng tác, không được phép phá nát nó, còn bên nguyên đơn thì cứ dư dứ cây đàn chờ trực phang bị cáo với khiến nại rằng đã hát thì chỉ việc ngoạc cái miệng ra là xong. Nghe có ổn không, mình mà là quan tòa là là hủy đơn lâu rồi, làm gì có chuyện cứ ngoạc mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/3325884/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.