Trinh từ từ khép nhẹ đôi mắt, hàng lông mi cong cút, chiếc mũi khẽ phập phộng nhẹ, đôi môi mấp máy gì đó, nét mặt thư giãn an nhiên đến lạ kì, rồi tự dưng không biết bằng sức mạnh ma mị nào đó bản thân không kiềm chế được đưa khuôn mặt từ từ đến gần. Khi chỉ còn cách khoảng gần một gang tay thì bỗng dưng bầu trời đêm ấy sáng bừng lên lần nữa làm giật mình từ đổ bánh kem, may nhanh trí đánh trống lảng giật hộp padora xuống nở nụ cười tự nhiên nhất:
- Chúc mừng sinh nhật!
Trinh cười rạng rỡ ngắm những bông hồng rơi, đôi tay đưa lên hứng. Thấy hành động này mới nghĩ đến thật may mắn khi ban nãy Trinh mở mắt kịp lúc không thì không biết hai đứa sẽ làm ra sao, cứ để tự nhiên như thế này là tốt nhất rồi, mình sẽ bảo vệ nụ cười vô tư này.
Lúc này khi những cánh hoa hòng đã rơi hết, đưa Trinh đến chiếc bàn nhỏ cũng phủ đầy cánh hoa hồng trên mặt bàn, ở chính giữa là chiếc đèn dầu cổ trông cực kì tinh xảo, có lẽ là của quý tộc thời xưa, và đương nhiên cái này chắc cũng anh chủ quán chuẩn bị nốt chứ mình đào đâu ra mấy cái loại này. Đặt bánh xuống bàn rồi ga-lăng kéo ghế ra, người nghiêng góc bốn lăm độ đưa tay hướng từ Trinh về chiếc ghế:
- Mời ngồi!
Rồi hướng lại tay về phía Trinh. Trinh mỉm cười nắm lấy đôi bàn tay đưa ra nhẹ nhàng "cảm ơn" rồi tiến về đặt bàn tọa xuống. Đấy tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/3324158/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.