Xuống xe đang tính cứ nắm tay dung dăng dung dẻ đi vào mới nhớ ra bên trong có bóng bay, phải kiểm tra trước không thì toang, nhẹ nhàng tách đôi bàn tay đang nắm Trinh ra, gãi đầu tỏ vẻ ngây thơ vô số tội xin lỗi rồi chuồn vào gấp bên trong. Vừa phi đến cửa thì bắt gặp anh chủ đang đứng nghiêm chỉnh phía đằng sau cánh cửa, bộ suit đen, bên trong có vận áo sơ mi trắng, bên trên có đeo chiếc nơ nhỏ, cực kì lịch lãm. Trông thấy mình anh nháy mắt nói:
- Mọi thứ xong rồi, dẫn vào đi em.
Vẻ mặt tự tin của anh chủ cũng an tâm phần nào, tự tin xoay người bước lại về phía Trinh, người đang trưng ra vẻ mặt hơi khó chịu, chắc trời tối quá nên mình suy nghĩ linh tinh, ra chiều suy nghĩ gì đó ghê sớm lắm. Kể ra nó cứ im lặng như thế này thì cũng dễ thương lắm chứ. Cốc nhẹ vào đầu nó cái, nhìn ngẫn thế này chắc đứng đến mai mất.
Chẳng hiểu dũng khí đâu tự nhiên nắm tay mềm mại kia rồi dẫn vào, cũng thấy phản đối kháng cự gì, đấy cứ ngoan ngoãn vâng lời như thế này có phải dễ thương không.
Đi được một đoạn thấy có vẻ phía sau hơi tụt lại, quay lại nhìn thì Trinh cứ nhìn lom lom vào điểm hai bàn tay nắm nhau, không lẽ nó không thích, cũng đúng thôi tự dưng nắm tay con nhà người ta ai chả ghét, không đánh cho là may rồi, tại mình vô tư quá. Thấy mình hơi quá đáng lên buông lỏng nhẹ ra, mới thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/3319086/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.