Đề ga lên phi xe đến. Trinh đón bằng nụ cười rạng rỡ, tự dưng tim lệch nhịp cái "bùm", thôi xong chết dở rồi, cơ thể bất động rồi. Đối phương lo lắng xua tay đánh thức nhưng phải đến vài phút trôi qua mới tỉnh ngộ, nhưng mà một tay xua một tay cấu mạnh mới ăn thua, ôi cái thần kinh phản xạ cũng tê liệt luôn rồi, còn cái nào hỏng thì báo luôn đi để nào đi khám bảo hiểm luôn thể.
Trinh thấy tình trạng người em hỏng hóc loảng xoảng thế này lại nở nụ cười tinh quái:
- Ê thằng dê xồm ngắm đủ chưa?
Rồi vén tóc mai, má đỏ hồng, giả vờ ngại ngùng, đổi giọng bẽn lẽn hỏi:
- Tim có chút nào loạn nhịp không ạ!
Ôi chuyển thảo mai luôn, dù biết hai bộ mặt này của nó rồi nhưng mà phòng thủ hết nấc mà trái tim cứ nhảy lộn santo binh binh đập loạn xạ hết cả lên, combo thêm gương mặt xinh đẹp áp sát người mình để quan sát biểu hiện lấy tư liệu trêu chọc, biết là thế nhưng mà tâm trạng cứ xốn xang, quay vội mặt sang hướng khác đánh trống lảng để che đi khuôn mặt đang nóng bừng, dám cá là đỏ như gấc luôn rồi.
Có vẻ đã đạt được mục đích, Trinh khoanh tay trước ngực rồi "xì" một tiếng:
- Lại còn giả bộ, tới từ ban nãy rồi nhưng lại đứng ngắm từ phía xa.
Lời nói của nó làm tim trở về đúng quỹ đạo, giật thót trợn tròn mắt quay lại nhìn hỏi:
- Sao mày biết?
Trinh chẳng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/3318473/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.