Nó khá bất ngờ. Cũng phải thôi, cố tình kéo tay áo xuống che đi cái vết bầm tím đỏ dài, nhưng mà dấu thế nào được, hôm nay nó xoa đầu em bằng tay trái, vừa nãy nữa trên đường xuống đây em thử chạm nhẹ vào tay phải nó, nó khẽ nhăn mặt xíu rồi dãn ra luôn, kiểu muốn giấu không muốn cho ai biết vậy, cái vết bầm kia lằn hẳn lên áo kia kìa. Con điên đau thế cũng không hé răng một lời, đau không ở yên một chỗ đi, lại còn lóc cóc xuống căng teen nữa. Bắt nó vén tay áo lên xong, đạp vào mắt em là vết bầm tím đỏ dài kéo dọc bắp tay, rộng cỡ một centimet như vết roi. Chạm vào tay nó nhẹ hết mức có thể, kéo lại đặt củ trỏ lên đùi em rồi lấy băng trườm cho nó. Quay sang đối diện cái mặt trân trân nhìn em, hất mặt lên bảo nó:
- Ăn thôi tao đói rồi.
Giật mình tỉnh giấc gì đó, nó ừ ừ rồi lúi húi lấy tay trái xắn miếng xôi, mà cố xúc chung với thịt băm nó cứ đổ hết ra ngoài, nhìn cái mặt nó bất lực đưa thìa xôi thịt băm mà không có chút thịt băm nào vào miệng nhìn hài khó tả. Hà hà! Cứ hành tao đi. Hôm nay xem tao hành mày này. Bóp bẹp dí cái bánh nhét vào miệng nhai ngấu nghiến trêu ngươi nó, kiểu tức xì khói ra mà không làm gì được, cố xúc xôi cho vào ăn mà không có tý nhân nào, mặt cứ xị ra như cái bị nhìn cũng dễ thương phết.
Sau bốn tợp là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-ban-mai/2925242/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.