Lệ Nam Hành nhìn bọn họ, mãi đến khi buổi huấn luyện kết thúc, các đội viên đã giải tán, đôi mắt đen láy của anh mới lướt qua đám người, cuối cùng dừng lại trên người Phong Lăng.
Phong Lăng làm như không nhìn thấy anh, đi thẳng tới bên cạnh Hàn Kình: "Phó sĩ quan huấn luyện, đây là ngày đầu tiên tôi đến đây, vậy sau này tôi sẽ ở đâu?"
Hàn Kình khựng lại, hơi do dự một chút, rồi mới nghĩ tới vài tòa nhà ở phía sau mà các thành viên trong đội một thường ở. Anh ta vừa định nói phải gọi điện thoại hỏi căn phòng kia còn giường ngủ không thì bỗng dưng liếc mắt thấy bóng dáng Lệ Nam Hành đang đi tới.
"Lão đại." Hàn Kình lập tức xoay người nhìn về phía Lệ Nam Hành.
Nam Hành không lên tiếng đáp lại, nhưng lúc đến gần, anh lại nghiêng đầu đi châm một điếu thuốc, tay vẫn cắm trong túi quần. Thuốc ngậm trên miệng tỏa ra làn khói mù vấn vít trước khuôn mặt lạnh lùng. Mái tóc đen chỉnh tề bị gió thổi hơi lộn xộn, nhưng như vậy lại càng làm tăng thêm chút khí thế hoang dã không dễ trêu chọc. Gương mặt anh tuấn như một vị chiến thần La Mã trong tranh sơn dầu thời cổ đại vạch khói mù đến gần. Nhìn thấy cảnh này, Hàn Kình và Tiểu Hứa đứng bên cạnh đều thầm nhủ, m* kiếp, Lệ lão đại đúng thật là kiểu trai đẹp mê hoặc lòng người trong truyền thuyết.
May mà trong căn cứ không có phụ nữ, ngay cả đầu bếp của căn cứ cũng đều là nam, nếu không đoán chừng sớm muộn gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802771/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.