Trong làn hơi nước mờ mịt, Phong Lăng không thể nhìn thấy rõ sắc mặt của đối phương, chỉ có thể trông thấy vẻ lạnh lùng từ trong cặp mắt đen láy kia.
Nhóc không thể ngờ được rằng nóc phòng xông hơi bằng gỗ của cô nhi viện đã lâu không được sửa sang này nói hỏng là hỏng ngay được, càng không ngờ tới chính là còn có người đang ngâm mình dưới này…
Người đàn ông đang ngâm mình trong thùng gỗ to lớn, có thể bởi vì đã ngâm lâu cho nên giờ phút này làn da màu lúa mạch khỏe mạnh lại hơi trắng ra. Nhất là cách làn hơi nước, khi nhìn về phía thiếu niên đang ở trong nước chỉ để lộ ra nửa cái đầu, hơi thở lười biếng lạnh như băng kia càng làm cho người ta vô thức phát hiện sắp có nguy hiểm xảy ra: "Thế nào? Muốn tắm chung à?"
Phong Lăng rất muốn trả lại một câu không có hứng thú, nhưng giờ phút này, bởi vì đuổi theo người vừa nãy ẩn nấp trong bóng tối đi tới đây, rồi lại bất ngờ rơi xuống dưới, dù nhóc có lý thì cũng không thể nào giải thích rõ ràng được. Mà vừa nhìn một cái thôi nhóc đã biết người đàn ông trước mắt này cũng không phải là người hiền lành gì. Cho tới bây giờ, trong cô nhi viện chưa từng có loại người như vậy. Người đàn ông này nhất định là người của căn cứ XI. Chỉ có điều nhóc không biết rốt cuộc người này có địa vị gì trong căn cứ XI mà thôi.
Nhóc vẫn bình tĩnh giấu nửa gương mặt vào bên trong nước, mà vào lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/802759/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.