Bên trong phòng rất yên tĩnh, bên ngoài tuyết lặng lẽ rơi, nên không hề ảnh hưởng đến sự tĩnh lặng này.
Hai người họ có thể nghe thấy hơi thở, nhịp đập trái tim và sự va chạm giữa đôi môi của nhau. Người đàn ông trước mặt giơ tay, nâng mặt Phong Lăng lên để hôn, lúc chuyển góc độ, bên tai còn nghe thấy âm thanh ướt át khe khẽ vang lên.
Phong Lăng rất cố gắng để hơi thở của mình có thể như bình thường, nhưng vô dụng. Nụ hôn và sự tiếp xúc không khoảng cách của Lệ Nam Hành khiến hơi thở của cô cũng dần dần trở nên rối loạn.
So với những cô gái khác thì cô có thể xem như cao gầy hơn nhiều, nhưng Lệ Nam Hành vẫn có thể dễ dàng bao phủ cả cơ thể cô. Thân hình của người đàn ông cao lớn, vạm vỡ, ôm lấy cô và đòi hỏi nhiều hơn.
Phong Lăng hoàn toàn bị anh dẫn dắt nhưng lần này, rõ ràng anh đã nhẫn nại hơn nhiều so với đêm ở thành phố T. Lúc đó, Lệ Nam Hành đã uống phải thứ bậy bạ gì đó, lý trí đã bị quẳng ra khỏi đầu, còn bây giờ, rõ ràng anh đang cố gắng giữ vững chút lý trí này.
Nhưng từ lúc dịu dàng triền miên ban đầu, bây giờ nụ hôn này đã ngày càng sâu hơn. Anh cạy mở hàm răng của cô, từ từ quấn lấy giống như một người cực kỳ khát nước, nhưng lại coi cô như rượu để giải khát, hay như một người đang bị lửa nóng thiêu đốt, nhưng lại muốn nhóm tiếp lửa để dập tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137883/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.