Tiếng nước trong phòng tắm tiếp tục vang lên, thật ra bên cạnh có bồn tắm lớn nhưng Phong Lăng không muốn ngâm mình. Lúc cô đang gội đầu, chẳng hiểu vì sao trong đầu cô lại hiện ra câu nói của Lệ Nam Hành lúc ở siêu thị hôm nay. Anh nói kích cỡ của hộp bao sao su cô chọn không vừa với anh.
Dù hôm nay, cô muốn chủ động một chút nhưng nhớ lại ký ức hai lần trước đều đau đến mức chết đi sống lại, Phong Lăng bỗng thấy hơi sợ.
Lệ Nam Hành vốn không phải thuộc tuýp đàn ông dịu dàng. Điểm này thì Phong Lăng hiểu rõ, lúc người đàn ông này bệnh nặng, sốt cao, anh vẫn có thể giày vò cô đến mức tơi tả. Lần trước, khi ở thành phố T, anh còn không cho cô cơ hội ngủ một giấc đàng hoàng. Ở trên giường, người đàn ông này thật sự rất mạnh mẽ, hơn nữa, cô càng khóc lóc, càng van xin thì anh lại càng làm mạnh bạo hơn. Nghiễm nhiên cũng chỉ có lúc ở trên giường, anh mới không thể nhường nhịn và yêu chiều cô giống như bình thường.
Thậm chí Phong Lăng còn nghĩ không biết mình có phải mua trước một loại thuốc kiểu như kéo dài mạng sống hay không nữa…
Cứ suy nghĩ vớ vẩn như vậy, cuối cùng thì cô cũng đã tắm xong. Đột nhiên nhớ ra lúc mình rời khỏi căn cứ, cô vốn chẳng suy nghĩ gì nhiều nên cũng không mang theo đồ để thay.
Áo mà cô mua ở siêu thị hôm nay cũng không cầm vào đây, Phong Lăng nhìn bộ đồ dính đầy mùi lẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137882/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.