Tối qua, vết thương của anh Mặc bị viêm, một mình Quý Noãn ra khỏi phòng bệnh rồi đến chăm sóc anh ta, không nói với ai hết.
Sáng ngày hôm sau, lúc Phong Lăng biết chuyện này, anh Mặc đã ngủ, còn Quý Noãn vừa mới quay lại phòng bệnh.
Vết thương của anh Mặc bị viêm, nhưng không nghiêm trọng lắm, chỉ là tối qua hơi sốt. Quý Noãn cũng không thích xa anh Mặc, nhân cơ hội này mới có thể ở lại trong phòng bệnh của anh ta cả đêm, nếu không thì chắc chắn sẽ bị anh Mặc đuổi về nghỉ ngơi.
Chính bởi vì biết những điều này, Phong Lăng cũng không hỏi nhiều nữa.
Phong Lăng mua bữa sáng yêu thích về cho Quý Noãn, thấy sau khi Quý Noãn về phòng cũng không muốn ngủ, lại thấy cô ấy bởi vì thức khuya mà sắc mặt không tốt cho lắm, nhớ tới những thứ đã mua hôm qua, cô liền lấy ra luôn: "Cô Mặc, cô muốn đắp mặt nạ không?"
Quý Noãn đang nằm trên giường chuẩn bị ngủ, nhưng không sao ngủ được. Hơn nữa gần đây Tô Tri Lam còn qua lại nhiều lần với bên bệnh viện, nên cô cũng lo lắng.
Kết quả lúc Phong Lăng mang bữa sáng tới gần giường, câu nói này đã khiến Quý Noãn mở mắt ra. Cô ngồi dậy, nhìn thấy thứ trong tay Phong Lăng thì đưa tay ra nhận lấy, rồi đặt đủ loại mặt nạ trong đó lên giường.
"Cô... mua thứ này làm gì?" Quý Noãn rất ngạc nhiên, không thể nào tưởng tượng được dáng vẻ Phong Lăng khi đứng ở quầy chuyên bán mỹ phẩm dưỡng da.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137833/chuong-1183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.