Rõ ràng Lệ Nam Hành không hề muốn nghe điện thoại.
Nhưng không có ý muốn nghe điện thoại, chứng tỏ là thật sự có chuyện.
Ngay khi người đàn ông kéo cô đi qua cầu vượt, đang định quay lại khách sạn ngay bên cạnh trung tâm bách hóa, chiếc điện thoại của anh lại đổ chuông.
Lần này, Phong Lăng dừng hẳn lại, lấy chiếc điện thoại từ trong túi áo khoác của anh ra. Thấy cuộc gọi từ trụ sở của căn cứ, cô lập tức trừng mắt nhìn Lệ Nam Hành: “Là trụ sở căn cứ gọi tới.”
Trụ sở căn cứ gọi trực tiếp vào điện thoại riêng của Lệ Nam Hành, trong tình huống này, chắc đến tám chín phần là có chuyện gì đó vô cùng cấp bách. Thường ngày, thái độ của anh đối với chuyện của căn cứ không hề giống với thái độ của anh đối với cô. Căn cứ XI là trọng trách mà anh phải gánh vác trên vai, rất hiếm khi anh hành động thiếu lý trí đến mức không thèm lo thế này.
Có thể thấy, anh “nhịn” đến phát điên lên rồi…
Lệ Nam Hành thấy cô nhìn chằm chằm anh, thở dài một tiếng, cầm lấy điện thoại, nghe máy bằng vẻ mặt rất khó coi. Sau khi đặt lên tai nghe được vài câu, anh lạnh lùng nói: “Biết rồi.”
Chỉ vỏn vẹn hai chữ, người đàn ông nhanh chóng cúp máy.
“Xảy ra chuyện gì à? Là A Phong gọi điện tới sao? Em thấy chiếc điện thoại này là ố riêng của anh. Anh ta vội vã gọi vào số riêng của anh, chắc chắn là có chuyện gấp.” Phong Lăng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137830/chuong-1181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.